Bó rau và câu chuyện cho và nhận

cho là nhận

Bạn và tôi ai cũng thích nhận hơn thích cho đi. Bởi nỗi sợ mất lớn hơn nỗi mong muốn chúng ta làm ra. Cùng đọc câu chuyện cho và nhận sau đây để hiểu thêm về ý nghĩa của nó.

Từ cuốn sách “Cho là nhận” tôi đã nhận ra

Chắc hẳn bạn nào từng đọc cuốn sách “Cho là nhận” của tác giả Ken Blanchard. Bạn sẽ nhận thấy rằng có bốn yếu tố quan trọng của lòng chia sẻ đó là: Thời gian, tài năng, của cải và sự quan tâm.

cho là nhận
Sách cho là nhận

Điều tuyệt vời nằm ở chỗ: Có nhiều cách để chúng ta trao chúng cho người khác. Nhưng bi kịch nằm ở chỗ: Rất ít người biết cách cho đi, dù chỉ là một trong những thứ đó.

Bạn và tôi ai cũng thích nhận hơn thích cho đi. Bởi nỗi sợ mất lớn hơn nỗi mong muốn chúng ta làm ra. Tôi trước đây cũng là một con người ít kỷ. Rất sợ thiệt khi cho đi. Tôi nghĩ họ làm gì cho mình thì mình mới có qua có lại với họ. Chứ cho họ rồi mình tốn. Và điều ích kỷ cứ theo tôi mãi cho đến khi sv năm 2. Tôi tình cờ đọc được một cuốn sách có tựa đề rất lạ: “Cho là nhận”. Tôi nghĩ: “Quái lạ, làm gì có chuyện ngược đời như vậy, phải nhận rồi mới cho chứ”. Tôi đọc phần mở đầu đến chương 1 (Nhà môi giới chứng khoán trẻ tuổi), mãi mê cho đến chương cuối (câu chuyện của tương lai).

Nhiều lần sau đó tôi cứ rảnh rỗi là đọc lại. Tôi có một thói quen, đọc sách thấy điều gì hay là áp dụng thử, xem sách viết thế có đúng không?

Chuyện của tôi

Một lần nọ tôi đi chợ ở Tam Kỳ. Tôi mua rất nhiều thứ. Sau một hồi, trên tay tôi có tới 5 cái bô nhỏ (giọng Quảng Nam bô là bao đó. Hii). Sau đó tôi đến mua cải chua muối. Khi Dì đó bóc cải chua vào bao cho tôi. Những bó rau muống của Dì bị rơi xuống đất. Tôi cúi xuống nhặt. Dì bảo: “Kệ cháu, để đó”. Tôi vẫn tiếp tục nhặt lên cho đến khi hết thì Dì cũng bóc cải chua cho tôi xong. Tôi gửi tiền xong Dì cầm lấy 5 bao nhỏ của tôi với bao cải chua rồi cho vào 1 bao lớn. Tôi cảm ơn Dì và ra về.

Mỗi câu chuyện là một bài học – cho và nhận

Câu chuyện bó rau trên nói lên điều gì?

Giả sử như tôi là một người lơ đi thì không nhặt mấy bó rau muống của Dì lên thì chưa chắc gì đã cho tôi cái bao lớn thế. Vì tâm lý người bán hàng, một cái bao họ cho cũng tiếc. Trường hợp mình xin thì họ nể tình mới cho một cách dè dặt. Nhưng ở đây tôi đã giúp họ có được thứ họ muốn (Nhặt bó rau lên) thì họ sẵn sàng vui vẻ cho tôi một cái bao lớn để đựng 6 bao nhỏ kia.

Nhìn thì có vẻ bình thường đó nhưng điều này tôi học được từ cuốn sách “Cho là nhận”. Mình phải tập sống cho đi trước, không hẳn cứ nói cho đi là nói đến tiền bạc mà sự quan tâm cũng rất cần. Ở đây tôi đã học được cách quan sát từ đó hành động bằng việc cho đi sự quan tâm với Dì bán rau. Và được nhận lại sự chia sẻ của Dì (1 cái bao lớn giúp dễ xách về hơn).

 

cho đi rồi nhận lại
Cuộc sống là sự cân bằng giữa cho đi và nhận lại

Đọc xong là phải vận hành

Có bao nhiêu bạn đọc sách rồi vận dụng điều sách nói. Nếu đọc sách mà xem như một sự giải trí rồi vứt lăn lóc đầu giường. Đôi khi có người không nhớ nổi nội dụng tóm tắt nó là gì nữa huống gì thực hành điều trong sách nói.

Tôi đã từng viết 2 cuốn sách (Dạng ebook) nhưng tôi cũng như bao tác giả khác là muốn người đọc làm được những điều như trong sách dù không được 100% thì 50%, 30% là điều hạnh phúc nhất của tác giả rồi. Đó cũng chính là mục đích của họ.
Nhân đây tôi tặng bạn cuốn sách cho và nhận này. Hy vọng bạn không những đọc một lần mà ít nhất 2 lần rồi ra cuộc sống thực hành nó. Và xem được bao nhiêu phần trăm.

Link tải sách “Cho là nhận” FREE: Tại Đây

Chúc bạn sống mỗi ngày thêm giá trị với những cuốn sách mới!

                                                                                                                                                                            Tác giả

Nguyễn Văn Thể

 

Nhắn tin
0905.366.816